Script has been disabled on your browser, please enable JS khổng lồ make this phầm mềm work.

Bạn đang xem: Nhật ký đăng thùy trâm nói về cuộc chiến nào



Nhật cam kết Đặng Thuỳ xoa là tập nhật ký của nàng liệt sĩ - bác sĩ Đặng Thuỳ thoa được viết tay từ trong thời hạn 1968 - 1970. Cuốn sách đã mang lại ta thấy lại hầu hết hình ảnh đầy gian khổ, khó khăn khăn của không ít thanh niên xung phong, những trận đánh đầy trắc trở hiểm nguy. Với đó là đa số dòng ghi chép tình thực của cô về phần lớn nỗi đau cơ mà Đế Quốc Mỹ đã gây ra. Cuốn sách sẽ khiến cho bạn nên bật khóc trước sự việc chân thành với giúp cho bản thân ta nhìn nhận lại mọi điều cao đẹp nhất của cuộc sống đời thường này, đông đảo cây đắng ai oán có thể vào kiếp người của chủ yếu mình.

Đôi đường nét về người vợ liệt sĩ - bác bỏ sĩ Đặng Thuỳ Trâm và tác phẩm

Cô sinh ngày 26 tháng 11 năm 1942, to lên trong một gia đình tri thức. Bố là bác bỏ sĩ nước ngoài khoa, bà mẹ là dược sĩ kiêm giảng viên trường Đại học tập Dược khoa Hà Nội. Đặng Thùy xoa là cựu học sinh của trường đường chu văn an ở Hà Nội, cô có trên mình khả năng ca hát buộc phải đạt được rất nhiều huy chương trong số cuộc thi âm nhạc tại thủ đô, hình như Đặng Thùy trâm còn năng nổ tham gia những câu lạc bộ thơ văn của trường.Cô xuất sắc nghiệp ngôi trường Đại học Y khoa thủ đô hà nội năm 1966, Thuỳ thoa xung phong vào công tác chiến trường B. Sau tía tháng hành quân từ miền Bắc, mon 3 năm 1967 thì chị vào đến quảng ngãi và được cắt cử làm ở một bệnh viện quân y với tứ cách là một bác sĩ quân y. Cô được tiếp nhận vào Đảng ngày 27 tháng 9 năm 1968. Sau đó, vào trong ngày 22 mon 6 năm 1970 trong một chuyến du ngoạn công tác từ bỏ vùng núi tía Tơ về đồng bằng, chị bị địch phục kích và hy sinh gan dạ lúc mới gần đầy 28 tuổi đời, 2 tuổi Đảng và 3 năm tuổi nghề. Bây chừ hài cốt của Đặng Thùy thoa được táng ở tha ma liệt sĩ Hà Nội.

Cuốn nhật ký kết được viết trong ba năm cô làm bác bỏ sĩ ở Đức Phổ, nó cho biết thêm sức tàn phá khốc liệt của cuộc chiến tranh và tâm tư nguyện vọng người bộ đội xa nhà bằng những cái ghi chép chân thực. Nhật ký kết Đặng Thùy Trâm đã có được xếp vào một trong những trong mười sự kiện văn hóa truyền thống tiêu biểu năm 2005 trên Việt Nam.Tác phẩm được xuất phiên bản lần đầu vào trong ngày Thương binh liệt sĩ năm 2005 và 1 năm sau đã buôn bán hơn 400000 bản. Năm 2007, cửa nhà được sản xuất tại Mỹ với nhiều đất nước khác với thương hiệu tiếng Anh là Last night, I dreamed of peace và tính đến hôm nay, Nhật ký Đặng Thùy Trâm đã có dịch ra hơn nhị mươi sản phẩm công nghệ tiếng. Cuốn nhật cam kết hiện đang rất được lưu giữ tại Viện tàng trữ về vn ở bang Texas, Hoa Kỳ.

Nhật ký Đặng Thùy thoa – cuốn nhật ký kết đã trình diện thực tế hung tàn của chiến tranh chống Mỹ.

Có thể nói cuốn Nhật ký giống như một thước phim trắng đen đã trưng bày nên sự tàn khốc, khó khăn của chiến tranh chống Mỹ. Chỉ bởi những cái chữ thôi nhưng mà đã đủ làm cho ta cảm giác được sự đau đớn, hà khắc và nguy hại của những trận đánh khốc liệt của quân và dân ta, sự tàn phá, càn quét của Đế Quốc Mỹ. Và cũng trải qua sự thực tế hung tàn này này ta cũng nhìn thấy được những sự hi sinh của các thanh niên xung phong, bọn họ vẫn sẽ luôn luôn sẵn sàng chiến đấu, cống hiến cho khu đất nước.

Trên con đường giải phóng giang sơn ngày ấy, Thùy Trâm đang tiếp xúc cùng với các đồng đội bộ đội và toàn bộ cơ thể thân của họ nữa. Bao gồm cả những người dân mẹ Việt Nam nhân vật tiễn con đi không tồn tại ngày trở lại, có những người dân vợ đã mất ck và 3, 4 đứa con. Những quyết tử trong cuộc chiến tranh hẳn người việt nam Nam nào cũng đã từng được nghe hoặc biết đến trải qua không ít phương nhân tiện truyền thông. Tuy nhiên chỉ khi đọc Nhật cam kết Đặng Thùy Trâm, nghe hầu hết lời chổ chính giữa sự của cô gái ngày đêm đương đầu với bom đạn, ta new thấu được những khắt khe đến kinh tín đồ của cuộc chiến tranh ngày ấy. Trong quyển Nhật ký này có những trang sách khiến cho người đọc phải rùng mình với hiểu được tại sao tại sao thời trước dân ta lại phẫn nộ giặc cho vậy. Nếu vẫn đọc sách, các bạn sẽ không thể quên được hình hình ảnh những người lính bị bom dội cụt tay, mất cả đôi chân hay rộp toàn cơ thể. Đồng thời cuốn nhật ký kết của Đặng Thùy xoa cũng mệnh danh tinh thần chiến đấu bền vững của quần chúng. # ta.

“Nhật ký kết này đâu riêng gì chỉ là cuộc sống của riêng mình nhưng nó cần là mọi trang lưu lại những miếng đời rực lửa hành động và ck chất đau thương của rất nhiều con fan gang thép trên miếng đất khu vực miền nam này.” – Nhật ký kết Đặng Thùy Trâm

Nhật ký kết Đặng Thùy Trâm cất đầy những dòng chữ đầy nước mắt và xót xa.

Trong suốt bố năm công tác ở Quảng Ngãi, Đặng Thùy Trâm vẫn đem toàn cục tâm bốn sâu kín đáo của bản thân viết vào cuốn nhật ký, nó khắc ghi những năm mon chiến đấu đau khổ của dân tộc và sự hy sinh cao quý của một chũm hệ anh hùng. Mỗi dòng nhật ký phần đông chất chứa đựng nhiều tâm tư của người con xa nhà, cô đang nhớ về tp hà nội cùng đông đảo kỷ niệm ấm cúng bên gia đình và gởi lời hỏi thăm người thân trong gia đình vào từng trang viết. Tuy sở hữu trong bản thân sự lo lắng cùng với ước mơ được trở về quê hương nhưng nữ chiến sĩ phải gạt đi nỗi nhớ để liên tiếp cố gắng, cô tin tưởng rằng ngày mai đất nước độc lập thì bản thân sẽ tiến hành sống đầy đủ ngày tháng tươi sáng như trước đây.

“19.5.70

Địch càn lên súng nổ rần rần nhỏ vẫn cười, yên tâm ra công sự. Địch tập kích vào căn cứ, vừa chạy địch bao gồm đêm đề xuất ngủ rừng bé cũng vẫn cười, nụ cười vẫn nở trong cả khi tàu rọ và HU-1A quăng rocket xuống tức thì trên đầu mình…

Vậy mà khi nghĩ mang đến gia đình, đến các người quan hoài trên cả hai miền, lòng bé xao xuyến xót xa và cũng có thể có những lúc rất nhiều giọt nước đôi mắt thấm mặn yêu thương rã tràn trên đôi mắt của con.” – Nhật cam kết Đặng Thùy Trâm

Có phần đa lần Đặng Thùy xoa vô cùng lúng túng trước tiếng súng giỏi đạn nổ của địch muốn từ vứt và rồi hễ lực góp cô thừa qua điều đó là người thân cùng với người quen biết đang pk cùng mình. Chủ yếu điều đó, đã hỗ trợ cô trở nên trẻ trung và tràn đầy năng lượng và không còn run sợ hay như là muốn chạy trốn. Tất cả một sự thật xót xa là cứ sau các lần càn quét của địch thì số người bị thương tăng thêm rất nhiều, nữ bác sĩ trẻ sẽ tận trọng điểm chữa trị với đem tình yêu thương của mình dành cho người bệnh ghi vào cuốn nhật ký. Cô diễn tả chân thực và cụ thể những đợt đau của bạn chiến sĩ, từ đó độc giả có thể hình dung được hậu quả kinh điển sau mỗi trận chiến đấu.

Càng tận tâm với nghề từng nào thì cảm tình Thùy Trâm dành cho bệnh nhân lại càng mập bấy nhiêu. Giữa nơi núi rừng heo hút, Thùy xoa vẫn dành tình cảm sâu sắc cho những người em nuôi, đó chẳng cần tình cảm nam giới nữ thông thường mà còn là một tình người, tình cách bạo phổi trao mang lại nhau một trong những ngày đau khổ nhất.

Thùy Trâm luôn yêu Tổ Quốc, yêu thương Đức Phổ và nhớ về hà thành thân yêu. Đi đến nơi nào, Thùy cũng dành cho những người dân đầy đủ tình yêu nồng đượm, máy tình cảm giản dị và đơn giản mà quả là xa xỉ trong cuộc sống đời thường hiện đại ngày nay.

"5.6.69

Địch tiến hành thêm, tất yêu ở đó được nữa, tối nay phần nhiều cán bộ và thương binh dẫn nhau chạy xuống Phổ Cường. Buổi tối không trông rõ mặt người nhưng có lẽ ai cũng cảm thấy rất vừa đủ những nét đau đớn trên khuôn phương diện từng cán bộ và yêu quý binh. Mình lo đi tương tác giải quyết công tác làm việc đến khuya bắt đầu về, yêu mến binh vẫn đi ăn cơm xong, nằm ngổn ngang trên thềm công ty Đáng, một vài bạn đã ngủ, số còn sót lại khẽ rên vị vết thương đau nhức. Sót lại trên đó bố cas nạm định chưa có người khiêng, một vài cán bộ lãnh đạo bám dính trên đó, mình phải trở về. Trở về hôm nay thật gay go, thiếu hiểu biết địch nằm ở đâu. Nhưng biết làm sao, yêu ước công tác đòi hỏi mình đề nghị trở về, dù bị tiêu diệt cũng yêu cầu đi…” – Nhật ký kết Đặng Thùy Trâm

Những con chữ lay đụng trái tim người đọc

Nhân dân khu vực miền nam phải đối mặt với sự gian nguy trước hầu như trận truy tìm của giặc Mỹ, bởi lũ chúng có thể đột kích trong đêm hôm hoặc tờ mờ sáng yêu cầu ta đề nghị luôn cải thiện cảnh giác. Họ hoàn toàn có thể hy sinh bất cứ lúc nào vày chúng ko tha cho bất cứ ai, mạng sống con bạn lúc kia bị coi như cỏ rác.

"25.8.69

Những ngày căng thẳng tột bậc. Đêm đêm đàn Mỹ đi quanh xã chui phía bên trong lúa nhằm sáng sớm tinh sương lại bò vào làng mạc tập kích thiệt sớm. Sáng nay mới mờ mờ sáng chúng đã bao quanh xóm. Bản thân xuống công sự với bốn thế vẫn sẵn sàng, nằm dưới công sự nghe chúng la hét, lùng sục phía trên, cái cảm xúc ghê tởm phẫn nộ có một sức nặng như một trọng lượng đè lên trái tim mình.

Trong trận càn sáng sủa nay, người mẹ con chị Thu mùi hương bị thương. Chị Thu Hương, fan y tá xã mà lại xưa rày mình thuộc ở với chị, mới ban đêm cùng ngồi với mình vai trung phong sự cho tới tận khuya. Lần đầu tiên mình nghe người chị em của một đứa con “tập tàng” trung ương sự về nỗi gian khổ trước sự tội ác của họ. Thằng bé xíu con chị béo bệu và bắt mắt như một đứa trẻ em Tây âu sáng ngày hôm nay bị nhì mảnh cối xuyên vào ngực đúng vùng tim không hiểu biết có sinh sống nổi không. Chiến tranh là vậy đó, nó ko từ trẻ em nhỏ, không từ 1 bà già với đáng gớm tởm cực kỳ là bầy Mỹ khát máu.” –Nhật ký Đặng Thùy Trâm

Những người hero luôn với trong mình tinh thần và ước mơ về một tương lai tươi đẹp đã hy sinh khi tuổi sống còn khôn cùng trẻ, thiết yếu nỗi đau mất mát ấy đang tiếp thêm rượu cồn lực cho những người ở lại quyết chổ chính giữa chiến đấu vày lý tưởng cao đẹp, quyết tử mang lại tổ quốc quyết sinh. Chưa bao giờ run sợ, chưa từng trốn chạy, Thùy Trâm tương tự như bao thanh niên vn thời ấy, họ quyết tử khi chẳng ai biết mặt đặt tên. Khi đọc cho cuối cuốn sách, ta sẽ cảm giác nặng lòng vì trận đánh đang vào hồi nóng bức nhất và điều đó cũng có nghĩa là cuộc đời Thùy Trâm sắp đến kết thúc. Cuốn nhật cam kết khép lại vào trong ngày 20.6.1970, gần như dòng chữ cuối cùng…

“20.6.70

Đến lúc này vẫn không thấy ai qua. Đã ngay sát mười ngày tính từ lúc hôm bị bom lần đồ vật hai. Mọi bạn ra đi hẹn đã trở về gấp để đón lũ mình thoát ra khỏi khu vực nguy khốn mà mọi tín đồ nghi là gián điệp sẽ chỉ điểm này. Từ thời gian ấy, những người ở lại đếm từng giây, từng phút. Sáu giờ sáng mong cho tới trưa, trưa mong muốn đến chiều... Một ngày, nhị ngày... Rồi chín ngày đang trôi đi mọi fan vẫn không trở lại! Những câu hỏi cứ xoáy trong chất xám mình và những người dân ở lại. Bởi vì sao? lý do vì sao mà không ai trở lại? Có khó khăn gì? đời nào nào mọi fan lại đành đoạn bỏ đàn mình vào cảnh này sao?

Không ai trả lời bọn mình cả, mấy mẹ hỏi nhau, bực bội, hờn giận rồi lại bật cười, thú vui qua nhị hàng nước đôi mắt long lanh, chực tràn ra trên ngươi mắt.

Hôm ni gạo chỉ với ấn một giở chiều nữa là hết. Quan yếu ngồi quan sát thương binh đói được. Nhưng nếu đi, một người đi thì ko đảm bảo. Đường đi trăm nghìn nguy hiểm. Còn giả dụ đi hai tín đồ thì bỏ lại một người, giả dụ có tình huống gì xảy ra thì sao? với không nói gì xa xôi, trước mắt trời đã ập nước xuống, một mình loay hoay làm sao để cho kịp. Chằng ni lông trước thì sợ lắp thêm bay? sau cùng cũng nên hai tín đồ đi. Chị Lãnh và Xăng ra đi, mình đứng quan sát hai chị quần xắn tròn bên trên vế, lặn lội qua dòng suối nước chảy rần rần, tự nhiên nước mắt mình rưng rưng...

Bất giác mình hiểu khẽ câu thơ:

Bay giờ đồng hồ trời hải dương mênh mông

Bác ơi gồm thấu tấm lòng trẻ em thơ…

Không, mình không hề thơ lẩn thẩn nữa, tôi đã lớn, đã dày dạn trong đau khổ nhưng từ bây giờ đây sao mình cảm thấy thèm khát đến vô cùng bàn tay âu yếm của một người người mẹ mà thật ra là một trong những bàn tay của một người thân trong gia đình hay tệ hơn chỉ là một trong người quen cũng được. Hãy mang đến với mình, vậy chặt bàn tay mình trong những khi cô đơn, truyền cho bạn tình thương, sức mạnh để vượt qua phần lớn chặng đường gian khổ trước mắt.” – Nhật ký Đặng Thùy Trâm

Có một lời nói của bác bỏ sĩ Đặng Thùy thoa mà đến thời điểm này vẫn đã truyền cảm hứng cho biết bao người “Đời fan phải trải qua giông tố, cơ mà không được cúi đầu trước giông tố”. Từng khi đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống thường ngày này, hãy lưu giữ tới cuốn Nhật ký kết Đặng Thùy Trâm nhằm tiếp thêm vào cho mình đụng lực đứng dậy.

Cảm nhận của bạn dạng thân

Ngay lúc mở trang thứ nhất của cuốn sách đã làm cho tôi tất cả một cảm hứng lạ kỳ ở trong tim ngực. Khi bắt đầu đọc thì trước đôi mắt tôi như một bộ phim truyền hình tua chậm rì rì rõ ràng, chân thật mà dạt dào cảm xúc. Cuốn sách đã được tìm thấy trên người của một nữ giới Việt Cộng. Nó đã suýt bị ném vào trong lửa. Cơ mà một tín đồ phiên dịch đã giữ giàng “vì trong những số ấy có lửa”. Cả thanh xuân của Chị được lưu gìn giữ trong quyển nhật ký kết nhỏ. Chị không có rất nhiều thời gian viết Nhật ký hàng ngày, cho dù bận với hầu như ca mổ, sơ cứu thương binh. Rồi số đông lần chạy địch tuyệt đến công tác ở gần như nơi mới. Nhưng không bao giờ Chị quên với theo với dành thời hạn để viết Nhật ký kết cả. Dù là Nhật ký nhưng nó thực thụ tri thức. So với chúng ta ngày nay, hồ hết thanh niên của cả bốn mươi năm về trước chúng ta sống khác lắm. Họ thánh thiện đến kỳ lạ. Dù hiểu được ngày mai rất có thể là ngày ở đầu cuối của anh hay những tôi ngã xuống dưới mũi đạn, bom rơi. Nhưng lại không! họ chẳng màng. Sản phẩm công nghệ họ thân thương là chủ quyền là sum họp với gia đình. Bọn họ khao khát Hòa Bình. Họ muốn được trở trở về bên cạnh ngôi nhà thân thương nơi tất cả mẹ, gồm cha, có cả nhà em….Dù ngày đó so với họ còn rất xa. Nhật cam kết Đặng Thuỳ thoa vẫn luôn là một quyển sách chắp lửa, truyền cồn lực cho bản thân tôi cùng cả chũm hệ trẻ sau này. Bởi các giá trị bền bỉ của nó, cuốn sách là dòng hồi ức nhức thương về cuộc chiến tranh do Mỹ gây ra cho vn để lại nhiều hậu quả và phần nhiều sự mất non cho những con tín đồ thời ấy. Thành công cũng giữ hộ đến những thông điệp thâm thúy đến họ - đều con fan được sinh sống trong thời bình. Càng phát âm quyển sách thì ta càng trân trọng cuộc sống đời thường hoà bình này, biết quý trọng cuộc sống đời thường ngày nay hơn. Bản thân tôi xin phép dành một lời: xin cảm ơn! Cảm ơn hồ hết gì mà những Anh, những Chị vẫn hy sinh để có được sự thận trọng cho đất nước. Và phần đông ngày tháng chiến đấu đầy nhức thương sẽ qua rồi. Bây giờ, là sự hiến đâng cho đất nước, giúp tổ quốc một ngày càng cải tiến và phát triển của các thế hệ thời nay để xứng đáng với sự hi sinh của những chiến sĩ ngày trước.

Tóm tắt và reviews bởi: Lý Ngọc Xuân

Hình ảnh: Lý Ngọc Xuân

--------------------------------------------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để update các tin tức thú vị về sách trên link:Bookademy

(*) bản quyền nội dung bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng download lại, vui miệng trích dẫn nguồn vừa đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các nội dung bài viết trích mối cung cấp không tương đối đầy đủ cú pháp đều không được gật đầu đồng ý và bắt buộc gỡ bỏ.

Có gần như tuổi trẻ nối liền với hoài bão, với cống hiến, với khát khao. Cũng đều có những tuổi trẻ leo lắt như ngọn nến còn chưa kịp sáng đã vội tắt. Nếu như bạn là một bạn trẻ vẫn loay hoay hay vô định trong những năm tháng đẹp tuyệt vời nhất của cuộc đời, hãy tham khảo Nhật ký kết Đặng Thùy Trâm.

Đọc để hiểu về cuộc sống ngắn ngủi của một cô nàng đã sống cùng chết rồi để lại một bức tượng phật đài cho cụ hệ về sau. Dù cho có hàng chục, hay hàng ngàn năm nữa, tín đồ ta vẫn nói về bác bỏ sĩ Đặng Thùy Trâm địa điểm tuyến đầu chống giặc như hình tượng của tuổi trẻ con anh dũng, kiên cường.


Mục Lục


Về cuốn Nhật cam kết Đặng Thùy Trâm

Nhật ký kết Đặng Thùy thoa là cuốn sách tổng thích hợp lại ghi chép một trong những cuốn nhật cam kết viết tay của nữ bác sĩ Đặng Thùy Trâm. Hình thành và khủng lên ngơi nghỉ Hà Nội, mặc nghe tiếng call của Tổ Quốc, Thùy thoa đã đăng ký vào Đức Phổ, quảng ngãi làm bác sĩ cứu thương. Thân mưa bom bão đạn và đều trận càn quét của địch, Thùy trâm vẫn từng ngày viết nhật ký kết để lưu giữ lại hầu hết kí ức chiến tranh và cũng là phần đông lời từ bỏ thoại với chính bản thân mình. Chị tỏ bày hết suy nghĩ, nhớ thương, mong muốn chờ của bản thân mình ra phần lớn trang giấy trắng. 

*
Review sách Nhật ký kết Đặng Thùy Trâm

Sách hay đề nghị đọc: Review sách: Không khử không sinh đừng lo lắng – Ôm lấy trái tim vẫn run rẩy và yên ủi tâm hồn đã sợ hãi

Cuối cùng, Đặng Thùy Trâm tương tự như bao đàn ông trai, cô nàng Việt phái nam trong thời chiến, đã quả cảm hy sinh vì chủ quyền tự do. Cuốn nhật ký kết được nhặt bên thi hài của Thùy Trâm sẽ suýt bị bạn lính Mỹ ném vào lửa, nhưng một bạn phiên dịch đã khuyên anh ta yêu cầu giữ lại vì chưng “trong đó gồm lửa”. Trải qua từng nào năm giữ lạc, cuốn Nhật cam kết Đặng Thùy xoa đã tìm về đất mẹ và biến chuyển những loại văn lay đụng trái tim của sản phẩm triệu bé người.

Nhật ký kết Đặng Thùy thoa – cuốn nhật ký của một bông hồng thép

Cuốn nhật ký kết đã trình diện thực tế tàn khốc của trận chiến tranh chống Mỹ. Cuốn sách y hệt như một đoạn phim đen trắng nhưng lại vô cùng sống động kể lại hầu hết trận đánh kịch liệt của quân và dân ta.

Có rất nhiều trang sách khiến cho người đọc buộc phải rùng mình căm phẫn tội ác của giặc. Nếu vẫn đọc sách, các bạn sẽ không thể quên được hình ảnh những fan lính bị bom dội cụt tay, mất cả đôi chân hay phỏng toàn cơ thể.


Mua sản phẩm tại đây để ủng hộ tác giả và chúng mình nhé


*

*
Mua Ngay
*
Mua Ngay

Trên con phố giải phóng đất nước, Thùy Trâm đang tiếp xúc với bằng hữu bộ team và toàn bộ cơ thể thân của mình nữa. Có những người mẹ Việt Nam anh hùng tiễn bé đi không tồn tại ngày trở lại, có những người dân vợ đã mất ông chồng và 3, 4 đứa con. 

Những quyết tử trong cuộc chiến tranh hẳn người việt Nam nào thì cũng đã từng được nghe qua các phương một thể đại chúng. Nhưng lại chỉ khi hiểu Nhật ký Đặng Thùy Trâm, nghe gần như lời trọng điểm sự của thiếu nữ ngày đêm đối mặt với bom đạn, ta bắt đầu thấu được những khắt khe đến kinh tín đồ của trận chiến tranh độc ác.

Đời sống nội trung ương của cô chưng sĩ vào Nhật ký kết Đặng Thùy Trâm

Cuộc chiến càng tàn khốc thì nội tâm tín đồ lính càng biến động phong phú. Bí quyết xa mái ấm gia đình hàng ngàn cây số, suốt mấy năm trời chẳng được đón giao thừa cùng người mẹ cha. Là đông đảo lúc lòng hoang hoải khi chỉ sau một đêm thức giấc, các bè bạn đã lâu dài ra đi, cả công sự đã bị giặc giã mang đến tiêu điều.


*
Review sách Nhật cam kết Đặng Thùy Trâm

“..nhưng sao hôm nay đây mình cảm thấy thèm khát mang lại vô cùng bàn tay quan tâm của một người người mẹ mà thực tế là một bàn tay của người thân trong gia đình hay tệ hơn chỉ là một trong những người thân quen cũng được. Hãy đến với mình, cụ chặt bàn tay mình trong những khi cô đơn, truyền cho khách hàng tình thương, sức mạnh để thừa qua gần như chặn đường khổ cực trước mắt”

Thùy trâm vẫn thường tự nhận mình là cô bé tiểu tư sản với hầu như tình cảm rất đỗi đời thường. Cuốn nhật cam kết đã làm cho sống lại những tâm tư nguyện vọng của một cô gái đang vào độ tuổi đẹp nhất nhất. 

Sách hay yêu cầu đọc: Review sách: Không bao giờ là thất bại tất cả là thử thách – Khao khát trẻ trung và tràn trề sức khỏe để vươn lên

Càng tâm huyết với nghề từng nào thì tình cảm Thùy Trâm giành cho bệnh nhân lại càng to bấy nhiêu. Giữa nơi núi rừng heo hút, Thùy xoa vẫn dành cảm tình sâu sắc cho những người em nuôi, kia chẳng nên tình cảm phái mạnh nữ thường thì mà còn là một tình người, tình cách dũng mạnh trao đến nhau một trong những ngày cực khổ nhất. 

Thùy luôn luôn yêu Tổ Quốc, yêu thương Đức Phổ và nhớ về thủ đô thân yêu. Đi đến nơi nào, Thùy cũng dành cho người dân đông đảo tình yêu thương nồng đượm, sản phẩm công nghệ tình cảm giản dị mà quả là xa xỉ trong cuộc sống thường ngày hiện đại ngày nay.

Những bé chữ lay cồn trái tim fan đọc

Càng đọc cho cuối cuốn sách, tôi càng cảm giác nặng lòng vì trận đánh đang vào hồi gay cấn và điều ấy có nghĩa cuộc đời Thùy Trâm chuẩn bị kết thúc. Cuốn nhật cam kết khép lại vào ngày 20.6.1970, phần đông dòng chữ cuối cùng… 

Chưa một lượt run sợ, chưa một lần trốn chạy, Thùy Trâm cũng tương tự bao thanh niên vn thời ấy, họ hy sinh khi chẳng ai biết mặt để tên. 

*
Review sách Nhật cam kết Đặng Thùy Trâm

Có một câu nói của bác bỏ sĩ Đặng Thùy thoa mà đến thời điểm này vẫn đang truyền xúc cảm cho biết bao người “Đời tín đồ phải trải qua giông tố, nhưng mà không được cúi đầu trước giông tố”. Từng khi đối mặt với những trở ngại trong cuộc sống thường ngày này, hãy nhớ tới cuốn Nhật ký Đặng Thùy Trâm nhằm tiếp thêm vào cho mình rượu cồn lực đứng dậy.

Xem thêm:

Lời kết

Thật cạnh tranh để rất có thể kể lại cuốn nhật cam kết của một người khác. Hãy xem thêm Nhật cam kết Đặng Thùy Trâm để đưa mình sinh sống lại quá khứ nhức thương nhưng anh hùng, cứng ngắc nhưng cũng không hề kém phần thơ mộng của người chưng sĩ trẻ. Thùy thoa ra đi khi new 27 tuổi – loại tuổi đáng lẽ được tận hưởng trọn vẹn duy nhất những lắng đọng của tình yêu với hạnh phúc. Thùy Trâm đang ra đi, tuy thế ngọn lửa trong tâm cô thì còn sống mãi. Cuốn Nhật ký kết Đặng Thùy thoa đã tất cả một cuộc hành trình dài kì diệu, thừa qua không khí và thời gian để đến với người đọc bọn họ ngày hôm nay.